Nhóc Con, Khi Nào Em Mới Lớn Đây Hả , chương 1 của tác giả sauluoi cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
Nhóc Con, Khi Nào Em Mới Lớn Đây Hả? Chapter 2: Lớp trưởng, bạn cùng phòng. Mất 14 tiếng đồng hồ chạy xe, cuối cùng nó cũng đến trường. Ba giúp nó làm thủ tục nhập học, sắp xếp chỗ rồi dặn dò xong mới ra về. Nó bước vào trường với bộ mặt đưa đám, một người
Hoạt động mới nhất. . Full Hot Nhóc Con, Khi Nào Em Mới Lớn Đây Hả? Thread starter Viet Writer; Start date 02/09/2019; Advertisement
Nhóc Con, Khi Nào Em Mới Lớn Đây Hả? chương 28 | Đọc Chương 28 full - doc truyen NhAc Con, Khi NAo Em Moi Lon DAy Ha? chương 28 Full trên di động lan may tinh bang that don gian va tien loi. Đăng nhập;
Nhóc Con, Khi Nào Em Mới Lớn Đây Hả? Chương 52 #52 22/09/2019 1160 từ A-A+ -Có đứa con gái nào như cậu không thế? Tôi hơi bị nghi ngờ về giới tính của cậu đó.-Đồ điên.-Tới nơi rồi, xuống xe đi Doremon.
Danh sách chương Nhóc Con, Khi Nào Em Mới Lớn Đây Hả Chương 1 1 Hôm nay trời nắng đẹp, nó tung tăng từ trường về nhà sau khi la cà hàng quán với đám bạn. Chưa bước vào nhà đã nghe giọng nói lảnh lót của nó vọng vào rồi. Loading Chương 2 2 Mất 4 tiếng đồng hồ chạy xe, cuối cùng nó cũng đến trường.
C9Aq. Hai đứa vừa ngồi trên bãi cỏ vừa ngắm những con diều với đủ thứ màu sắc trên bầu nè, sao chẳng ai bán diều hình Doremon lúc nào cũng có những câu hỏi mà khoa học cũng phải bó Doremon mập quá gió nào mà thổi bay nổi có lý hen. -Nô nói gì mà chẳng có may Mon trở về bên cạnh Nô, nếu không Nô cũng chẳng biết sao đứa mình sinh ra là để dành cho nhau mà, Mon sẽ không bao giờ rời xa Nô nữa người ngồi hôn nhau trong cảnh hoàng hôn xinh đẹp, cảm ơn ông trời đã mang anh đến với em, khi em tuyệt vọng, đau khổ nhất, cho dù ở đâu anh cũng luôn xuất hiện. Anh mang đến cho em niềm hi vọng khi mọi thứ đối với em dường như vô vọng, nếu có kiếp sau em cũng vẫn muốn là con nhỏ ngốc nghếch bên cạnh anh như lúc vẫn đến dù trời gió mưa giăng khắp lối, dù cho những lúc giá rét ru đêm mùa đông lạnh lùng. Anh đến với ánh mắt bao tình yêu nồng nàn, nụ cười trên môi xoá hết âu mang đến cuộc đời những phút giây ấm áp, tựa đầu vai nhau dưới ánh nắng muôn vì sao dịu dàng. Như thắp ánh sáng cho tình yêu đôi mình, hòa nhịp đôi tim ngàn lời yêu đôi cánh chim nâng anh bay cùng cuộc đời, là nơi ấm êm anh tìm trong cơn bão tốAnh giang cánh tay đón lấy em vào lòng. Đặt ngàn yêu thương lên chiếc hôn ngọt ngàoAnh lắng nghe tim mình hạnh phúc ngất ngây tràn đi với em suốt con đường đời. Dù bao khó khăn đang chờ ta phía trướcVì em vững tin khi có anh dẫn đường, đặt vào tay anh con tim em cùng cuộc anh đưa cho con thuyền mình đến bến bờ yêu thương. …….Mấy tháng học hành chăm chỉ trôi qua, cuối cùng nó cũng tốt nghiệp đại học. Mấy ngày này Quốc An bận công tác, nó ở nhà có một mình buồn ơi là buồn. Đã vậy người mệt mỏi, không ăn được gì làm nó cả ngày nằm trên giường nhưng không dám nói sợ cậu lo lắng. Tối, Quốc An gọi điện thoại, tâm trạng nó vui ngay lập ơi, chừng nào Nô mới về? Một tuần không gặp rồi ngày nữa Nô mới về được, Mon ở nhà một mình lúc nào cũng phải cẩn thận đó biết không?-Biết rồi, ngày nào cũng dặn đi dặn lại hết Nô lo cho Mon mà, ở đây không có Mon nhớ quá đi cũng nhớ Nô hôm nay có ăn uống đầy đủ không thế? Đừng có mà bỏ bữa là Nô đánh đòn nhiên nghe mấy lời này của Quốc An nó tủi thân kinh khủng, mấy tháng này ngày nào cũng có cậu bên cạnh, bây giờ tự nhiên xa không quen xíu ơi Mon mệt lắm, không ăn gì được ốm à? Sao lại mệt nói Nô An lo lắng, biết ngay con nhỏ này không biết tự chăm sóc mình mà, thả ra một xíu là bệnh bị cảm thôi, có lẽ là do nhớ Nô quá đó, Nô xong việc nhớ về với Mon có uống thuốc chưa? Có đau chỗ nào không? Mệt lắm hả?Nghe giọng nó buồn buồn cậu càng lo lắng, để nó ở nhà một mình đúng là không ổn tí chỉ thấy trong người không khỏe thôi, Nô yên tâm đi, sáng mai Mon đi bệnh viện kiểm nói để Quốc An yên tâm làm việc, chứ mong ước bây giờ là cậu có thể xuất hiện bên cạnh nó ngay lập ngủ sớm đi, có chỗ nào khó chịu phải báo Nô liền bụng sẽ gọi Thanh Ngân qua trông chừng nó một đêm nhưng trong lòng vẫn không yên tâm, người cứ thấp thỏm lo lắng cũng chẳng làm được việc gì. Quốc An gạt bỏ hết công việc ra sân bay trở về với nó ngay lập tức.…..Nó nằm co quắp trên giường, thấy cái gì cũng chẳng muốn ăn, người mệt mỏi rã rời, nếu có Quốc An ở nhà cậu ấy sẽ giúp nó dễ chịu hơn. Khuya, cảm nhận được một bàn tay ấm áp đang chạm vào mặt, nó mở mắt ra thì sửng sốt, không lẽ nó ngủ một giấc liền 3 ngày, sao cậu ấy lại xuất hiện giờ này cơ có một tuần mà em gầy thế? Không khỏe chỗ nào nói anh gương mặt xanh xao của nó cậu đau lòng. Còn nó thấy cậu thì vui đến mức chảy cả nước anh lại về giờ này?-Ngốc, sao lại khóc. Anh lo quá nên phải về liền, em thấy trong người sao rồi, anh đưa đi bệnh viện không đi bệnh viện đâu, em chỉ thấy chóng mặt cố gắng ngủ xíu cho khỏe, anh đi thay đồ xíu đã An ôm nó ngủ, một tuần không gặp đúng là rất nhớ, nhớ đến mức làm gì cậu cũng nghĩ đến nó, ngay cả trong giấc mơ cũng vậy.…..Sáng, Quốc An dậy sớm chuẩn bị bữa sáng rồi đánh thức yêu, dậy ăn sáng mở mắt ra mỉm cười nhìn em xíu vệ sinh cá nhân xong, Quốc An bế nó xuống ăn sáng. Mới vừa bỏ thức ăn vào miệng, cơn buồn nôn ở bụng trào lên, nó vội chạy vào nhà vệ sinh nôn hết An lo lắng, lấy điện thoại gọi cho bác sĩ bước ra với gương mặt phờ phạc, mấy ngày nay ngày nào cũng vậy đúng là rất mệt bị sao thế? Sao không nói anh biết sớm hả?-Em mệt đưa lên phòng nằm nghỉ chờ bác sĩ may là về kịp, chứ để thêm vài ngày nữa không biết có chuyện gì xảy ra nữa. Nó hơi nghi ngờ, có khi nào là có thai không ta, mấy ngày nay ăn uống thất thường nên cứ nghĩ chắc là dạ dày, nhưng hình như cũng không đúng lắm. Đang suy nghĩ, bác sĩ Trần bước vào. Sau khi khám xong, ông mỉm bé có thai rồi, con đưa đến bệnh viện để kiểm tra hai đứa đều trợn mắt nhìn bác sĩ làm ông bật sau này đi đứng cẩn thận, với lại phải có chế độ dinh dưỡng hợp sĩ về rồi, Quốc An vẫn còn chưa hoàn hồn, nó có thai có nghĩa là cậu sắp thành ba ư? Nhìn cái mặt ngu ngơ của cậu mà nó không nhịn cười Tiếng gọi của nó làm cậu bừng có thai thật hả?-Trời đất, anh không nghe bác sĩ nói à? -Ơ, vậy là chúng mình sắp có con rồi. Quốc An mừng rỡ chạy đến ôm chặt nó, chưa bao giờ cậu nghĩ sẽ có ngày này, như vậy hạnh phúc của hai người sẽ được nhân lên gấp người ta đang là phụ nữ mang thai đó An buông tay ngay lập tức, bây giờ nó trở thành nữ hoàng rồi, muốn gì được vất vả rồi, anh sẽ chăm sóc cho em và con thật mỉm cười hạnh phúc, đây chính là kết tinh tình yêu của Quốc An và chưa có chồng đã có con rồi, người ta sẽ dị nghị ráng khỏe đi, tháng sau mình sẽ tổ chức đám cưới. Như vậy em vẫn sẽ là cô dâu xinh đẹp. Quốc An đặt tay lên bụng nó, nơi có một sinh linh bé nhỏ của hai Đám cưới hả? Nó vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để kết hôn, mà bây giờ có cái thai sẵn sàng hay chưa sẵn sàng gì cũng phải cưới hết Em không muốn sao?-Nhưng mà.....em chưa đủ lớn An mỉm cười trước vẻ đáng yêu của em bé trong bụng rồi mà còn bảo chưa đủ lớn, vậy đến bao giờ em mới lớn đây hả?-Kết hôn rồi anh vẫn sẽ yêu em như bây giờ chứ?-Tất nhiên rồi, mỗi ngày trôi qua anh sẽ càng yêu em nhiều hơn, anh hứa sẽ làm em trở thành cô dâu xinh đẹp và hạnh phúc sống của hai người thật hạnh phúc, nó chỉ cần có vậy, có người yêu thương và che chở như Quốc An là đủ rồi. Cảm ơn anh đã đến bên đời em để em biết được mùi vị ngọt ngào của hạnh phúc là thể nào. Sau này dù thế nào đi nữa mình cũng sẽ cùng nhau sát cánh để vượt qua những giông bão của cuộc đời anh nhé!.....
KHI CON NHỎ VÀ KHI CON LỚN Khi con còn nhỏ xíu, con cứ chơi một chặp lại ra thơm, thơm mãi vào má mẹ. Khi con lớn lên, mỗi lần con ra xe đi học, con"quy ước" Mẹ con mình chỉ nắm tay nhau thôi nhé, đừng thơm! Khi con nhỏ, mẹ mong con ăn nhanh. Khi con lớn, mẹ mong con ăn chậm. Khi con nhỏ, mẹ lo thực đơn cho con mỗi ngày, nào thịt, nào cá, nào tôm rồi sữa, rồi hoa quả, cả ngày quay cuồng trong vũ điệu xay xay giã giã. Khi con lớn, con tìm mua sữa chống loãng xương dành cho phụ nữ ngoài 30, tìm mua gia vị để công đoạn nấu ăn trở nên đơn giản. [...] Khi còn nhỏ, mẹ chỉ nói về niềm vui, khi con lớn, mẹ kể với con cả những nỗi buồn. Khi còn nhỏ, mẹ nói với con về những thuận lợi, khi con lớn, mẹ chia sẻ về những khó khăn. Khi còn nhỏ và khi còn lớn... và con luôn mong mình lớn thật nhanh, thật nhanh mẹ ạ... Viết đoạn văn khoảng 10 câu nêu cảm nhận của em về người con trong đoạn trích trên. Trong đoạn có sử dụng câu có thành phần chính được mở rộng bằng cụm từ gạch chân dưới câu có thành phần chính được mở rộng bằng cụm từ
Hôm nay trời nắng đẹp, nó tung tăng từ trường về nhà sau khi la cà hàng quán với đám bạn. Chưa bước vào nhà đã nghe giọng nói lảnh lót của nó vọng vào ơi, em về rồi nghe tiếng trả lời, sao nhà hôm nay im ắng lạ lùng, bình thường nghe tiếng nó anh hai sẽ rất vui vẻ đệm vào mấy câu như là “ Về rồi hả Mon”, “hai để nước cam trong tử lạnh, Mon thay đồ rồi xuống uống”, hay là “hôm nay được xơi mấy trứng ngỗng hả?”. Hình như có gì không ổn, hay là anh hai chưa đi làm về?Vừa đẩy cửa bước vào, nó nhìn thấy gương mặt ba mẹ hình sự như là đang chờ nó, còn anh hai thì ngồi nhìn nó buồn buồn. Nó linh tính có chuyện chẳng ba mẹ con mới đi học về, thưa hai em đi học về. Sao hôm nay ba mẹ về sớm thế ạ?.-Mày học hành kiểu gì vậy hả? Con gái con nứa học không lo học, suốt ngày tụ tập đám bạn hư hỏng chơi bời. Mày nhìn con người ta kìa, bao nhiêu gương vượt khó học giỏi, ai như mày không, ba mẹ lo đầy đủ chẳng thiếu thốn gì mà học cũng không nên thân. Ông Vương, ba nó tức giận. Đáng lẽ vài ngày nữa mới xong chuyến công tác bên Nhật, nhưng vô tình biết được thành tích học tập của con mình, ông tức tối quay về Nó nhìn sang anh hai chờ giúp mẹ, Mon nó mới đi học về, ba mẹ có chuyện gì ăn trưa xong rồi hẵng nói được không? Anh hai nó lên tiếng tại con chiều hư nên nó mới như vậy. Con giấu ba mẹ, dám lén lút đi họp phụ huynh thay cho nó, có đứa con gái nào suốt ngày bị mời phụ huynh vì tội đánh nhau, trốn học, chọc phá thầy cô như nó không? Ba nó lại tiếp tục bài ca vọng mặt nó thảm thôi rồi, tình hình này chắc phải chịu trận mấy tiếng đồng hồ là tệ. Mẹ nó thì vô cùng hả hê, nói là mẹ cho thân mật vậy thôi, chứ bà ta là vợ kế của ba, ba nó bắt gọi bằng mẹ cho tình cảm. Anh hai là con của bà ta và ba nó, vì trước khi cưới mẹ, ba nó quen bà ta rồi có anh, nhưng lại không hay biết. Đến khi cưới mẹ rồi bà ta mới dẫn con về nhận ba. Mẹ sức khỏe yếu khi sinh nó, lại biết được tin này nên bệnh mà chết khi nó mới 6 tháng tuổi. Vì vậy, anh hai rất thương nó, hơn nhau 7 tuổi nên có gì anh cũng chiều chuộng nó. Trong mắt nó, anh hai là nhất, ba mẹ đi công tác xa thường xuyên nên chỉ có anh hai chăm sóc nó. Nó không cần ba, không cần mẹ nhưng không thể không có anh hai. Nói chung nhà nó phức tạp do con quậy phá, ba đừng có la anh hai. Nó bênh vực cũng mạnh miệng lắm, ba phải tách mày ra khỏi đám bạn hư hỏng kia mới mong mày thay có làm gì cũng không tách nổi tụi con. Nó ngang bướng cãi Vương đập bàn cái rầm làm cả ba giật mình. -Mất dạy, mày dám cãi lời ba mày hả? Từ ngày mai mày chuyển vào Thành Phố học nội trú, ở đó sẽ có người quản lý Phố? Con không đi đâu, con muốn ở nó sắp khóc, Khắc Nhân, anh hai nó thấy tội nghiệp. Từ nhỏ nó có xa anh bao giờ đâu, bây giờ nó đi học xa chắc buồn lắm, nó lại không biết chăm sóc cho mình, lỡ bị bệnh phải làm sao? Với lại anh cũng không muốn xa nó xíu nào, anh đã quen với cái miệng chí chóe của nó rồi, bây giờ thật sự không ba suy nghĩ lại đi ba. Bé Mon không đi học xa được đâu, từ giờ con sẽ kèm em nó học, ba đừng bắt Mon đi nha. Anh nó nói này ba đã quyết định rồi, con đừng nói giúp nó nữa. Mau lên chuẩn bị đồ đi, sáng mai ba chở con không đi đâu, ba đừng bắt con đi hức. Nó ôm tay ba nó vừa khóc vừa nài dù có chút xót xa, nhưng ông Vương cũng phải cứng rắn, ở đây con bé lúc nào cũng tụ tập ăn chơi với đám bạn, chỉ có gửi đi học nội trú có người giám sát ông mới yên tâm có năn nỉ vô ích, mày lên xếp đồ nhanh đi, sáng mai đi ghét xong nó chạy thật nhanh lên lầu, Khắc Nhân cũng chạy theo an ủi nó. Bà Linh, mẹ kế lúc này mới lên tiếng, bà vốn không ưa gì nó, nhưng trước mặt chồng con bà luôn tỏ ra tử đừng lo, con bé sẽ quen thôi mà. Với laij Thành Phố với đây đâu có xa xôi gì, mình có thể thường xuyên đi thăm con bé mà. Anh hãy nghĩ cho tương lai của biết rồi, cảm ơn em. Ông Vương choàng tay ôm lấy bà ta, trong mắt ông bà luôn là người vợ giỏi giang, giúp đỡ ông trong công việc, lại là một người mẹ chăm sóc con cái đúng mực mà không biết rằng đằng sau đó là những mưu tính khó lường.…..-Mon ơi, Mon đừng buồn nha, anh hai sẽ thường xuyên tới thăm Mon nhớ nha, nhà này ai cũng ghét Mon, chỉ có hai là thương Mon thôi. Nó gục đầu vào vai anh thút có đâu, ai cũng thương nên muốn tốt cho Mon đó. Mon tới đó phải ngoan, chăm chỉ, ăn uống đầy đủ, phải biết chăm sóc cho mình biết chưa. Nhớ hai thì gọi cho hai hai ở nhà cũng giữ gìn sức khỏe nha, đừng có làm quá sức kẻo ốm. Mon không thèm về đâu, Mon ghét ba lắm, hai nhớ lên thăm Mon nha. Mon thương hai nhớ mà. Nhớ chăm chỉ học nha bé Mon của anh em tỉ tê tâm sự, dặn dò nhau đủ thứ. Khắc Nhân không đành lòng xa cô em gái bé bỏng, đối với anh nó như là một phần không thể thiếu trong cuộc sống rồi. Từ giờ, cuộc sống của anh chắc sẽ rất tẻ nhạt, chẳng còn nhiều tiếng cười như trước nữa.…
Truyện kể về tình yêu trong sáng thuở học trò của cô bé Thiên Anh. Nhưng rồi đến một ngày nào đó, khi trưởng thành rời ra ghế nhà trường liệu tình yêu có còn là màu hồng như tưởng tượng?Sẽ có đau khổ, vấp váp nhưng đối với anh, em vẫn là cô bé chưa bao giờ lớn ^^
nhóc con khi nào em mới lớn đây hả