Đọc truyện Sủng Vợ Tận Trời: Phúc Hắc Tổng Tài Và Cô Vợ Trẻ Con - Chương 42: Cha con chạm mặt online, liên tục cập nhật tập mới. Toggle navigation SachVui.Com
Tokyo Revengers là một series shōnen manga của tác giả Wakui Ken, xoay quanh cậu thanh niên thất nghiệp Hanagaki Takemichi đã từng hẹn hò với một cô gái hồi sơ trung, nhưng cô ấy đã bị sát hại. Sau một vụ tai nạn, Takemichi đã phát hiện ra rằng mình đã quay trở về hồi sơ trung
Mục lục truyện Convert » Lưu Ly Tuyết Tuyết » Cưng chiều vợ nhỏ trời ban Hạ Tịch Quán / Thay gả tân nương: Ức vạn lão Vạn nhất Lục tổng coi trọng ta làm sao bây giờ? Chương 106: Cho nàng một bạt tai Không có tài năng đều là phế vật. Chương 125: Nàng đáp ứng
Truyện Thuần Phục Cô Vợ Bé Nhỏ: Tổng Tài Hư Hư Hư của tác giả Bắc Minh - Chương 143: Người phụ nữ tôi đã dùng qua mà anh cũng muốn? bộ dáng rất cưng chiều cô, Thân Hạo Khiêm ngơ ngác ngồi ở chỗ đó, ánh mắt chỉ nhìn Mạc Tiểu Hàn, Lương Noãn Noãn tức giận
Đoàn Di Băng là vợ của doanh nhân Nguyễn Quốc Vũ, đại gia lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp, bất động sản ở TP HCM nên cô sở hữu khối tài sản, biệt thự
Bả nói tại nghèo, lại cần tiền lo cho ba thằng Bảo ra khỏi tù, nên có người bà con làm mai cho cô Bảy làm bé ông này, cổ đành ưng thuận. Ổng có vợ mà gần hai mươi năm nay bả cứ trơ trơ, chẳng chịu chửa đẻ cho ổng đứa con nào hết trơn. Mà ổng thì giàu quá trời.
cM4k. Đánh giá 10/10 từ 8 lượt Kiếp trước, Hạ Sanh Ca vì nghĩ mình vẫn chỉ là đứa con gái riêng nên âm thầm cắn răng chịu đựng mọi đau khổ mà người khác gây ra cho mìnhCam tâm tình nguyện thay người chị cái Hạ Nhược Linh ngồi tùCho đến bị đám gọi là người nhà lợi dụng đến không còn gì cô mới biết được mình có bao nhiêu ngu ngốcSống lại, cô hận ý ngập trời, quyết đem hết những đau khổ kiếp trước mà mình đã chịu trả lại gấp bộiHạ Sanh Ca từ phía sau màn đi đến trước sân khấu lột mặt nạ hoàn mỹ của tỷ tỷ thân yêuTỷ tỷ là thiên tài âm nhạc, có được hâm mộ của mọi người? Bài hát là cô viết, người hát cũng là cô, lý gì để ngư ông đắc lợiTỷ tỷ là cao thi Trạng Nguyên, đỉnh cấp học bá? Lẽ nào vậy, toàn bộ tất cả bài thi đều là cô tự mình làm, cái tỷ tỷ kia chân chính là đục nước béo còTỷ tỷ thầm mến Lục thị tập đoàn người cầm quyền Lục Cửu Thành nhiều năm, một mực cho rằng chỉ có chính mình mới xứng với Lục Cửu Sanh Ca cũng cố gắng đi phá hủy hết thảy, nhưng.....Không , chờ một chút! Cái này thôi được Cửu Thành ở Vân Đô có tiếng là "Đoạt mệnh Diêm La", nàng thực sự trêu chọc không mà tại sao quỹ đạo lại có vẻ hơi lệch thế này, cô cũng đâu phải thực sự có ý trêu chọc cái tên ặmt lạnh kia cơ chứ, vậy mà lại bị Lục Cửu Thành chặn lại, môi ghé sát nóng bỏng uy hiếp " Muốn chạy, em chạy đằng trời cũng không thoát"***12/12
Sau khi chơi tất cả các trò từ cảm giác mạnh đến cảm giác yếu thì anh xã liền dẫn Khả Băng đi ăn đủ các món sơn hào hải vị tại lễ hội. Mỗi khi di chuyển sang gian hàng khác tay anh đều nắm chặt lấy tay bé con, một phần là sợ vợ lạc trong chốn đông người một phần là sợ có tên biến thái nào có ý định không tốt đẹp với bà xã. "Chơi vui không bảo bối? Chúng ta về được chưa? Muộn rồi!" "Mới mười một giờ em vẫn chưa muốn về. Doãn Kì nhìn kìa. Moto! Em muốn đi moto"- Tay Khả Băng chỉ về phía tờ áp phích dán hình moto kèm theo dòng chữ 'cho thuê moto đi phượt' sự tò mò trong người liền trỗi dậy kèm theo chút khoái chí. "Em thích sao?"- Mẫn Doãn Kì nhìn tờ quảng cáo rồi quay sang hỏi lại "Đúng vậy. Rất thích!"- Khả Băng tươi cười nhìn Doãn Kì, đôi chân nhún nhảy vì thích thú "Vậy đi thôi"- Doãn Kì liếc nhìn địa chỉ rồi nắm tay Khả Băng kéo đi. Hai người dừng lại trước cửa gara moto. Trên mỗi chiếc moto có máy thu tiền tự động rất tiện lợi, Mẫn Doãn Kì thanh toán tiền rồi mang xe ra "Lên xe nào em yêu!"- Doãn Kì đội nón bảo hiểm cho chính mình, rồi kéo tay Khả Băng đến bên lấy chiếc nón còn lại đội cho cô tiện thể cốc vài cái nhẹ lên đầu. Khả Băng khẽ lườm anh rồi cũng ngoan ngoãn ngồi lên xe "Mình đi thôi anh yêu!" - Khả Băng vui vẻ đáp tay chỉ về phía đường phía trước "Em vừa gọi anh là gì? Gọi lại đi"- Nghe được người thương gọi một cách thân mật trong lòng liền nổi lên vô vàn bông hoa hạnh phúc nhưng vẫn cố giả điếc mà hỏi lại "Không. Em chỉ nói một lần thôi. Đường đường là một chủ tịch của tập đoàn nổi tiếng mà bị lãng tai!" - Khả Băng hất cằm, miệng liền nói ra lời khiêu khích "Em không nói lại chứ gì. Đột nhiên anh muốn về nhà quá. Chúng ta trả xe rồi về thôi"- Doãn Kì giả bộ giận dỗi, chân gạt chân chống rồi tắt máy. "Ấy không được về. Anh yêu mau đi khởi động xe đi" - Thấy vậy Khả Băng liền cuống cuồng mà xoa dịu đi sự giận dỗi trẻ con ấy của lão công nhà mình "Anh vẫn chưa có nghe rõ..."- Mẫn Doãn Kì nhún nhún vai "Anh yêu chúng ta đi thôi"- Khả Băng hắng giọng một cái rồi gào lên hết cỡ. "Đi luôn. Bảo bối ôm chắc vào nào"- Doãn Kì như được tiếp thêm động lực mà rú ga phóng đi như tia chớp "Quá đã. Oaaaa Anh xã ngầu quá xá" - Vừa đi trên đường Khả Băng không ngừng gào thét trong gió. "Nói nhỏ thôi. Thủ thỉ vào tai chồng em này. Họng sẽ đau" Phóng xe moto quanh thành phố, lượn lách khắp phố phường ngõ xóm. Đến gần một giờ sáng mới chịu quay về trả xe "Đã không?" - Mẫn Doãn Kì khoác lấy vai nhỏ của vợ ân cần hỏi tay không quên chỉnh lại lọn tóc rối dính trên mặt cô "Quá đã. Mai chúng ta lại đi tiếp được không?"- Khả Băng gật đầu lia lịa "Được chứ. Giờ về thôi em còn phải ngủ mai đi học"
tổng tài băng lãnh cưng chiều cô vợ bé nhỏ